Kinh nghiệm chuẩn bị đi sinh mà mẹ bầu không thể bỏ qua

Để có thể đón được đứa con yêu sau những ngày thai kỳ là niềm vui của tất cả các ông bố bà mẹ, tuy nhiên với những người lần đầu lên chức đã không có ít trường hợp dỡ khóc dỡ cười vì không biết bắt đầu từ đầu khi đi sinh. Ngay sau đây, các mẹ hãy cùng HoiBenh điểm qua những lưu ý cần thiết nhất cho cuộc hành trình vượt cạn.

Kinh nghiệm chuẩn bị đi sinh mà mẹ bầu không thể bỏ qua Kinh nghiệm chuẩn bị đi sinh mà mẹ bầu không thể bỏ qua

Để có thể đón được đứa con yêu sau những ngày thai kỳ là niềm vui của tất cả các ông bố bà mẹ, tuy nhiên với những người lần đầu lên chức đã không có ít trường hợp dở khóc dở cười vì không biết bắt đầu từ đầu khi đi sinh. Ngay sau đây, các mẹ hãy cùng HoiBenh điểm qua những lưu ý cần thiết nhất cho cuộc hành trình vượt cạn.

Những dấu hiệu sắp sinh ở bà bầu

Trước khoảng 2 tuần trước khi đi sinh, ngoài việc chuẩn bị gì khi đi sinh thì các bà bầu cũng nên tìm hiểu kỹ những dấu hiệu sắp sinh để biết và chuẩn bị khi chuẩn bị tới ngày. Một số dấu hiệu cho biết thiên thần nhỏ của gia đình bạn sắp chào đời như:

  • Tế bào thai tụt xuống, bụng sa xuống: trước ngày bé chào đời thì tế bào thai sẽ dịch chuyển xuống phía dưới khung xương chậu. Đối với những bà mẹ sinh con lần thứ 2 thì dấu hiệu không được rõ, nhưng đối với những người mới lần đầu làm mẹ thì cảm giác rất rõ ràng. Thời điểm trước đi sinh này, thì khung xương chậu có cảm giác nặng nề hơn, nhưng bà bầu cũng dễ thở hơn.
  • Cổ tử cung bắt đầu mở: sắp tới ngày thiên thần nhỏ chào đời thì bạn sẽ cảm nhận thấy rõ ràng cổ tử cung đang dần rộng mở. Nên tới kiểm tra độ rộng tử cung mở ở bác sĩ để biết chính xác thời gian sinh nở. Tốc độ mở ở mỗi người cũng sẽ nhanh chậm tùy theo cơ địa mà đi sinh.
  • Cơ thể uể oải: thời điểm trước đi sinh này bà bầu có cảm giác mệt mỏi và uể oải, chỉ muốn nằm nghỉ cho khỏe người. Bụng lúc này sẽ càng to hơn và rất khó ngủ.
  • Dịch nhầy ở âm đạo đổi màu và độ kết dính: dần tới ngày đi sinh nở thì dịch ở âm đạo tiết ra nhiều hơn, và nó kết dính nhau hơn.
  • Co thắt tử cung ngày càng mạnh và liên tục hơn: Nếu như hiện tượng co thắt ngày càng nhiều thì đó chính là dấu hiệu chuyển dạ rõ ràng nhất và bạn nên đi sinh.

Nếu như có dấu hiệu sắp sinh thì nên tới cơ sở y tế gần nhất để được nghỉ dưỡng, và chờ thời gian sinh nở. Bởi vì khoảng thời gian chờ đi sinh này có thể xảy ra những dấu hiệu không hay, vì thế khi có dấu hiệu sinh nở thì nên tới bác sĩ để được thăm khám và tư vấn.


vicare.vn-kinh-nghiem-khi-di-sinh-ma-me-bau-khong-bo-qua

Nếu như mẹ thấy có những cơn đau co thắt thì nên đến cơ sở y tế nhanh chóng

Thời gian chuyển dạ bao lâu?

Từ dấu hiệu sắp đi sinh cho tới thời gian chuyển dạ là một khoảng thời gian dài. Thời gian chuyển dạ tùy thuộc vào từng người, và tùy theo cơ địa mỗi người. Thông thường thời gian chuyển dạ kéo dài từ 1 đến 2 ngày và cơn đau này sẽ kết thúc cho đến khi em bé được sinh ra.

Khi đi sinh cần mang theo những gì?

Chuẩn bị bước vào thời điểm lâm bồn, trước khi đi sinh thì các bà mẹ nên chuẩn bị đồ dùng khi đi sinh ít nhất 2 tuần. Không nên đợi gần tới ngày mới chuẩn bị, vì như thế sẽ cập rập và gây ra nhiều khó khăn. Chưa kể bạn có thể sinh sớm vài ngày trước thời điểm dự đoán, chính vì thế cần phải chuẩn bị trước đồ dùng đi sinh ít nhất 2 tuần trước ngày lâm bồn. Mẹ cần lưu ý những thứ cơ bản sau:

  • Giấy tờ cần thiết: khi vào viện đi sinh thì cần phải mang theo một số giấy tờ cần thiết, vì thế cần phải chuẩn bị một số giấy từ như: chứng minh nhân dân, thẻ bảo hiểm, hộ khẩu thường trú, giấy đăng ký kết hôn.
  • Hồ sơ và sổ khám thai định kỳ
  • Tiền mặt
  • Quần áo cho bé sơ sinh: tã lót, mũ và bao chân...
  • Đồ dùng cá nhân cho mẹ...


vicare.vn-kinh-nghiem-khi-di-sinh-ma-me-bau-khong-bo-qua

Mẹ nên chuẩn bị đồ dùng khi đi sinh ít nhất trước 2 tuần

Tham khảo kinh nghiệm chuẩn bị đi sinh của mẹ trẻ

Với những bà mẹ trẻ, lần đầu lên chức thì việc có cho mình những kiến thức từ trước khi mang thai cho đến giai đoạn vượt cạn là điều vô cùng quý giá. Chính vì vậy các chị em hãy lắng nghe lời chia sẻ sau đây của mẹ linh3nov trên diễn đàn webtretho.com:

Lâu rồi hôm nay mình muốn chia sẻ chút kinh nghiệm của mình cho các bạn, bé nhà mình hiện đã được 6 tháng. Hiện tại, mình tự hào bé là thành công lớn nhất của mình. Mình có thời gian sống ở nước ngoài và khi trở về Việt Nam thì cưới chồng và có bé ngay sau một tháng. Tính mình cẩn thận nên làm gì mình cũng tính toán kỹ lưỡng. Mình dự định có con ngay sau khi cưới nên một năm trước mình đã tiêm phòng rubella (sau khi tiêm bạn phải đợi ít nhất 3 tháng để có bầu và tốt nhất là sau 6 tháng). Mình đã có kháng thể viêm gan B mạnh nên mình không cần tiêm phòng. Trước khi cưới 2 tháng mình đã tự bổ sung axid folic và sắt cho nên đến lúc mang bầu mình không cần bổ sung thêm nữa. Bác sỹ thường kê đơn axid folic cho giai đoạn đầu thai kỳ vì nó rất quan trọng trong quá trình phân chia và nuôi lớn tế bào. Nhưng sẽ tốt hơn nếu bạn bổ sung trước khi có bầu, nó sẽ làm giảm nguy cơ dị tật thai nhi. Bạn nào có ý định mang bầu thì nên bổ sung. Trong gian đoạn mang bầu thì lúc mình lên kg nhiều, lúc thì vừa phải. Mình thích ăn gì thì ăn đấy, có những ngày mình ăn cả 5kg trái cây (mình chỉ ăn trái cây theo mùa vì với mình trái cây theo mùa sẽ bớt thuốc độc hại).

Mình đi sinh bé ở giữa tuần 36 và 37, hơi sớm nhưng vì là con đầu lòng nên cũng ổn. Trước đấy mình chỉ mong đi sinh vào lúc được 37 tuần rưỡi vì một tuần nữa là đúng sinh nhật papa của con gái mình. Sáng hôm sinh bé mình có việc nên ra ngoài sớm, mình có hẹn lúc 8giờ sáng và trong lúc ngồi đợi mình thấy có cơn co. Mình bắt đầu để ý đồng hồ và thấy đúng là cứ 20 phút mình lại có một cơn co, mình nói với em gái đi cùng mình là có lẽ mình có dấu hiệu chuyển dạ. Đến 10h thì mình mới về nhà, việc đầu tiên là mình phi vào toilet kiểm tra và như mình dự đoán thì mình có máu báo đi sinh. Vì chưa bước sang tuần 37 nên mình cũng có chút lo lắng (thai kỳ được 37 tuần là bé đã phát triển hoàn thiện).

Nhà mình ngay Từ Dũ nhưng lúc đấy mình chỉ chạy ra phòng khám Minh Khai để kiểm tra trước, bác sỹ nói đã mở 2 phân và mình chưa được 37 tuần nên khuyên mình vào bệnh viện sớm. Mình biết khả năng lớn là mình sẽ đi sinh trong nay mai, nên mình gọi cho mẹ mình đang công tác ở ngoài Bắc. Mình về nhà tắm và ăn cơm bình thường, mình định sẽ đi gội đầu ngoài tiệm (vì sạch hơn) rồi mới vào bệnh viện đi sinh.

Nhưng khi mình nhắn cho bác sỹ của mình thì bác ý nói phải vào Từ Dũ luôn đi, mình cũng chưa định nhắn cho chồng mình vì mình nghĩ chưa đẻ được ngay đâu nên hết giờ làm về cũng được. Nhưng em rễ mình lại lo lắng nên báo luôn cho chồng mình về. Thế là cả nhà bắt vài bệnh viện ngay, cuối cùng mình phải gội đầu ở nhà rồi chồng mình và em gái đi bộ cùng mình ra Từ Dũ đi sinh.

13h mình ngồi chờ tới lượt khám ở phòng cấp cứu, cơn đau bắt đầu 15 phút một lần và có vẻ đau hơn. Bác sỹ khám nói mở 2 phân, chuyển dạ rồi và nói làm thủ tục nhập viện. Nhà mình gần nên mình chỉ mang giấy tờ khám thai và mấy triệu làm thủ tục nhập viện và 15h mình chính thức nhập viện, mình nhắn tin cho bác sỹ của mình nói nhập viện rồi.

Mình lên khoa sản B thay váy (được phát 1 gói băng vệ sinh Diana cho bà đẻ, 1 bịch quần lót giấy, 1 gói khăn giấy). Hộ lý lấy hết quần áo, điện thoại và tiền đem ra cho chồng mình, lại ngồi đợi đến lượt khám tiếp. Vẫn mở 2 phân, mình được bơm thuốc làm sạch ruột (thiệt tình mình không nín được đến 1 phút).

16h30 hộ lý thông báo ra ngoài ăn tối và 17h30 phải quay lại phòng chờ sinh, mình bắt đầu thấy đau hơn. Phòng chờ sinh đông và giường thì không có đủ nên người nằm, người ngồi, người đứng. Mình cũng đứng và chỉ nằm khi đo tim thai.

18h30 bác sỹ khám nói vẫn mở 2 phân, mình bắt đầu đói bụng nhưng không được ra ngoài do đợi em gái mang cơm đến. Hộ lý đưa mình và 3 bạn nữa đi xuống dưới tầng 1 siêu âm, mình bắt đầu đau lắm rồi nên được siêu âm trước. Siêu âm xong mình xin hộ lý nói là chạy ra gặp người nhà lấy đồ ăn. Chị ý cho mình 1 phút, mình không có điện thoại chay ra trước cửa phòng cấp cứu tìm chồng, tìm hoài không thấy. Mình xin gọi điện nhờ, chồng mình nói về nhà ăn cơm rồi có em mình đang ở đấy. Cuối cùng em mình chạy lại đưa cho mình cặp lồng vừa lúc hộ lý đi ra.

19h30 lên phòng chờ sinh, không thể ăn trong đó nên mình lấy ghế ra ngoài cửa ăn. Nói thật là mình ăn như chết đói nhưng cũng vì đau quá rồi, cứ 10 phút một cơn. Lúc không đau mình ăn vội ăn vàng, lúc đau lại gồng mình lên. Mình ăn hết tô bánh canh em mình nấu rồi còn cố nhét thêm mấy quả trứng luộc và chai nước cam vào túi với suy nghĩ từ 7h sáng đến 18h30 vẫn chỉ 2 phân thì đến bao giờ mới sinh, còn cặp lồng mình đưa em gái mang về.

20h30 sau khi ăn xong thì mình đau lắm rồi, mình trèo lên giường rồi giữ ở tư thế bò và thở như đã tìm hiểu được để bớt đau. Mình thấy có mấy chị mới mở được 4 phân nhưng đã gào khóc ghê lắm nên với suy nghĩ từ 7h sáng đến 18h30 vẫn chỉ 2 phân thì đến bao giờ mới sinh, mình nghĩ chắc mình đau chưa bằng đâu.

21h30 mình nhìn đồng hồ liên tục, giờ 5 phút một cơn. Mình đau lắm rồi, mình chủ trương không tiêm thuốc đẻ không đau vì mất cảm giác sinh và bị ảnh hưởng côt sống sau này. Mình đứng cúi gằm người xuống và nghĩ: Con ơi mẹ đau quá, mẹ chỉ sinh mình con thôi. Và quyết định mình không chịu được nữa rồi, mình quyết định nếu chỉ mới mở 3, 4 phân thì mình phải tiêm thuốc không đau thôi.

Bà bác sỹ đi qua, mình nói: cô ơi khám cho con, con đau quá rồi. Cô ý nói tìm giường nằm lên đi, mình lại đau nên đứng chịu một lúc nữa. Vừa hết cơn, nhìn thấy giường trống ngay bàn bác sỹ mình tiến đến trèo lên luôn.

22h bác sỹ khám, chưa định hình gì kịp mình đã thấy 2 bác sỹ và 4 hộ lý đứng quanh giường mình. Chị hộ lý nói mình nằm qua băng ca đ, mình nói mình đau quá không nhích được thì bị hét: Em sắp sinh đến nơi rồi, em phải vào phòng sinh ngay, em đẻ ở đây thì ai đỡ cho em được.

Mình chả hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa nhưng đau quá nên mới gượng lên được thôi rồi nói như khóc: em đau quá. Bà bác sỹ mới nói: Con ráng lên, khi nào bớt đau, xíu thôi là con ngồi qua băng ca ngay nhé. 30 giây sau mình vừa hết cơn, nhích mông liền qua băng ca, vừa đặt lưng xuống thì bị đẩy như bay vào phòng đẻ.

Nghe các chị hộ lý và y tá nói ầm ầm là gọi bác sỹ D chưa, gọi bác sỹ vào nhanh lên. 22h5 mình nằm lên bàn đẻ, chị hộ lý dặn khép chân vào, không được rặn.

Lúc đấy mình mới có cơ hội hỏi: Chị ơi, em mở mấy phân rồi mà sắp đi sinh hả chị? 10 phân. Vậy mà mình cứ nghĩ mai mới sinh vì từ sang đến chiều mở có 2 phân mà. Giờ thì 2 phút một cơn, mình đau nhưng đầu thì nghểnh lên nhìn ra cửa đợi bác sỹ, đầu thì nghĩ: Bác ơi, bác vào nhanh lên, con đau chết mất. Mình chỉ chịu đựng 2 cơn nữa là đã thấy bác vừa chạy vào vừa mặc áo blouse. Vừa thấy bác mình nói luôn: bác ơi con đau quá. Bác và hai chị hộ lý cùng một bác sỹ thực tập chuẩn bị đỡ đẻ cho mình. Mình đau nhưng vẫn rang hỏi: bác ơi, em bé ra là con hết đau hả bác. Bác nói uh, rồi cứ suýt xoa mình vì tại sao không tiêm thuốc đẻ không đau khi đi sinh, mình nói mình muốn có cảm giác sinh.

Lần 1, mình phồng má lên rặn. Bác nói: Không được, sao lại đưa hơi lên mặt thế, để hơi bụng mới rặn được. Bác nói khi nào có cơn thì rặn nhé, mình rặn đúng 2 hơi nữa thì bé ra. Giờ mình vẫn còn cái cảm giác hạnh phúc khi nhìn thấy con gái mình được bác bế ra, và đúng như bác nói mình hết đau luôn.

Sau đấy là nằm ẹp để bác khâu, tự tay bác khâu cho mình hết sức cẩn thận. Trước khi đi bác còn nắm tay mình khen giỏi lắm và dặn dò ăn uống bình thường sau khi đi sinh, không kiêng khem gì, vệ sinh bình thường luôn và tuyệt đối không được trườm nóng xông hơi hay nằm than. Mình nằm trong phòng đẻ thêm một tiếng nữa thì được đẩy ra.

Hộ lý và y tá qua lại và ai cũng khen mình: Nhìn tiểu thư thế mà giỏi quá, mình được một bác hộ lý pha sữa nóng cho uống vì mặt mình xanh quá rồi đẩy ra. Không có giường, nên mình phải nằm hành lang phòng hồi sức hết đêm sau khi đi sinh đến sang hôm sau mới được chuyển xuống dưới. Lại nằm hành lang thêm nửa ngày nữa thì mình xin được phòng 1 giường máy lạnh bên Khoa hiếm muộn. Ở thêm một đêm một ngày nữa thì mình được xuất viện.

Trước khi đi sinh bé, sợ không xin được phòng Từ Dũ mình đã có ý định đẻ ở Quốc tế lẫn Pháp Việt. Nhưng nói thật, vì nhà ngay gần Từ Dũ, mình chứng kiến vài lần xe cấp cứu chuyển phụ sản từ Quốc tế sang Từ Dũ nên mình sợ. Và quả thật mình quyết định không sai. Từ lúc vào khám cấp cứu, nhập viện cho đến lúc sinh ra viện mình hoàn toàn hài lòng với các bác sỹ, y tá và hộ lý bệnh viện.

Mình không dúi tiền như mọi người khuyên khi đi sinh, nhưng ai cũng ân cần và giúp đỡ mình toàn trách nhiệm. Tổng chi phí cho tiền đẻ thường, 2 đêm phòng dịch vụ 1 giường máy lạnh và những phí dịch vụ khác là 4 triệu rưỡi. Mình sinh nhanh và khỏe lại nhanh, chỉ đau đẻ là hơi sợ thôi. Nhưng mình thấy may mắn vì mình không phải sinh mổ, mình chứng kiến các mẹ bị đau mổ đến 2 tuần sau sinh vẫn còn đau vết mổ ghê lắm. Chỉ có một vấn đề là mình nghe lời mẹ mình mà không nghe lời bác sỹ. Sau 1 tuần khi đi sinh, mình bớt máu và mẹ mình nói phải xông và hơ than.

Hôm đầu tiên, mọi việc ổn thỏa ngoài việc mình thấy máu lại ra nhiều hơn nhưng mình cũng không suy nghĩ gì nhiều. Nhưng sang hôm sau, mình hơ than xong thì khi đứng lên, máu chảy ồ ạt như nước. Mình suýt ngất luôn, chạy ra chỗ bác sỹ thì bị mắng một trận vì dặn rồi mà không nghe. Mình sụt liền 2 kg trong 3 ngày vì mất máu nên mình khuyên các bạn không nên hơ than, cũng như xông hơi và trườm bụng. Đấy là kinh nghiệm của mình.

Mình nghĩ sau 1 tháng khi đi sinh mới có thể trườm bụng nóng, còn rượu gừng thì xoa toàn thạn cho ấm cũng tốt. Ah, không nên tự đi toilet sau khi sinh nhé, mình sinh bé 22h30. Đến sang hôm sau, khi được đẩy xuống khoa thường mình thấy khỏe rồi nên cứ nghĩ tự đi toilet được mà không nghe lời y tá dặn; mình đứng lên suýt bị ngất té. May mà có mẹ và chồng mình đi cùng, nên sau khi sinh 1 ngày hẵng tự đi toilet. Sinh xong thì nên uống sữa nóng và ăn chào liền để nhanh lấy lại sức nhé.

Mình gửi các bạn list đồ mình chuẩn bị cho mình và bé khi đi sinh (mình dùng hết):

1. 2 áo sơ sinh + 10 tã vải

2. 1 bịch bỉm Bobby new born 1

3. 10 khăn sữa + 2 khăn tắm

4. 1 khăn quấn bé + 2 đôi tất tay chân + 1 mũ bé

5. 1 đôi tất cho mẹ + bong nhét tai

6. Sữa tắm + kem chống hăm cho bé + 1 hộp băng rốn

7. 1 gói khăn giấy ướt + 1 gói khăn giấy khô Puppy

8. 1 hộp sữa nhỏ cho bé +1 bình sữa nhỏ

9. 1 hộp sữa cho mẹ (mình uống Anlene)

10. 1 bộ quần áo cho mẹ ra viện + kính râm, mũ đội, áo khoác

11. 1 cây son chấm trán bé + 1 con dao (hihi, cái này là maman mình bắt có vì nói là đón bé về nhà an lành gì gì đó)

12. 1 bình nước La vie 5 lit ( bạn nên uống khoảng 3 lít nước mỗi ngày để sữa mau về)

Mình có mang thêm băng vệ sinh và quần lót giấy nhưng không cần thiết vì bệnh viện phát rồi. Đây là câu chuyện của mình khi đi sinh bé gái đầu lòng. Chúc các bạn đi sinh suôn sẻ và không ngố như mình!

>>> Xem thêm: Mẹ bầu cần chuẩn bị những gì cho một ca sinh mổ