Trải nghiệm của tôi khi cắt trĩ theo phương pháp Ferguson
Từng trải qua thời kỳ bị bệnh trĩ hành hạ nên tôi càng hiểu những cảm giác khó chịu, khổ sở do căn bệnh này gây ra. Trĩ là bệnh rất dễ gặp trong cuộc sống hiện đại, đặc biệt là những người có công việc cố định, ít vận động.
Trải nghiệm của tôi khi cắt trĩ theo phương pháp Ferguson
Giờ đây tôi cảm thấy thực sự thoải mái sau khi thoát khỏi căn bệnh này nhờ phương pháp cắt trĩ không bảo tồn Ferguson.
Hiệu quả của phương pháp cắt trĩ Ferguson
Bệnh trĩ của tôi thuộc dạng trĩ nội độ 3 nên mỗi lần đi WC thì vô cùng khổ sở, nhất là khi nào trĩ cấp và có ra máu. Sau khi tìm hiểu một vài phương pháp thì tôi quyết định đi cắt trĩ theo theo phương pháp Ferguson.
Ngày đầu tiên sau ca mổ thì tôi nằm viện 1 ngày, lúc ấy có lẽ do thuốc gây tê nên tôi vẫn chưa thấy đau đớn gì cả. Sang ngày hôm sau thì bác sĩ cho tôi xuất viện kèm vài lời dặn dò về chế độ ăn uống như là dặn ăn vừa phải, kiêng ăn cay nóng và chống táo bón, uống thuốc giảm đau efferagan và thuốc làm mềm phân. Tôi thấy cũng không cần chú ý gì nhiều nên tâm lý vẫn bình thường, thoải mái khi nghĩ là đã khỏi bệnh.
Nhưng sang ngày thứ hai thì mọi thứ bắt đầu khiến tôi hối hận về suy nghĩ coi thường, chủ quan ấy. Tôi lại thấy đau, nhất là lúc khi đi vũ trụ (WC) mà mỗi lần đi đều thấy phân có lẫn chút máu nữa. Cả tuần đầu tiên tôi gần như chỉ có nằm chứ ít ngồi, liên tục đi tiểu. Tôi thấy sợ nên gọi điện hỏi bác sĩ, ông bảo đây là hội chứng sau mổ bình thường chứ không sao cả. Như lời ông nói thì phải 4 đến 6 tuần tôi mới có thể lành bệnh. Thất vọng! Chân tay tôi như rụng rời vì trước đấy bác sĩ đã nói nên chọn phương pháp cắt trĩ Ferguson vì không đau như phương pháp Longo. Vậy mà chả hiểu vì sao lại đau đến thế.
3 tuần sau khi cắt trĩ theo phương pháp Ferguson
Thôi thì đã đâm lao thì phải theo lao, tôi đành cố chịu vậy chứ cũng chẳng biết làm sao được. Hàng ngày tôi chỉ ăn cháo rồi uống thuốc giảm đau để bớt đi cảm giác khó chịu. Sau một tuần thì tôi bắt đầu phải đi làm lại nhưng phải ngồi taxi chứ không đi được xe máy, cũng may lúc ngồi làm việc vẫn chịu được, chỉ hơi đau một chút thôi.
Cho đến ngày thứ 10 sau ca mổ thì tôi thấy phân hết dính máu và cảm giác đau cũng đỡ đi nhiều. Lúc đi WC thì cũng đỡ đau nhiều lắm, tôi cũng đã đi làm được bằng xe máy. Hết tuần thứ 2 thì gần như đã hết đau hẳn, chỉ còn hơi hơi một chút thôi. Và đến hôm nay sang tuần thứ 3, mọi thứ cũng bình thường lại rồi. Cảm giác mỗi lần đi vệ sinh là thấy trôi tuột chứ không còn vướng víu như trước nữa.
Lời khuyên cho những ai bị bệnh trĩ
Trải qua căn bệnh trĩ này thì tôi cũng rút ra được vài kinh nghiệm cho bản thân và muốn chia sẻ với mọi người. Đối với những ai mà đang bị trĩ độ 1 thì các bác trước tiên nên thay đổi lối sống của mình, ăn uống chất xơ nhiều hơn, hạn chế rượu chè cay nóng và tránh táo bón, tiêu chảy hay cả triệu chứng ho gây áp lực ổ bụng, đây đều là những nguyên nhân gây ra trĩ. Chịu khó dùng nước sau khi đi vệ sinh và nếu có điều kiện thì nên ngâm nước muối nhạt cũng rất tốt. Các bác nên dùng thêm thuốc nam hoặc đồ mát như rau má, dấp cá để cải thiện tình hình nhanh hơn.
Còn với những người đã mắc đến độ 3-4 thì nên sớm đi cắt đi, thà chịu đau thêm một thời gian ngắn trong khoảng nửa tháng còn hơi là phải khổ sở sống chung với nó. Hơn nữa, sau khi cắt bằng phương pháp không bảo tồn Ferguson thì cũng không đến nỗi đau quá ghê gớm như mấy cái quảng cáo thực phẩm chức năng dọa dẫm đâu. Mọi người nên vào bệnh viện hoặc trung tâm y tế uy tín để được tư vấn và điều trị . Còn chuyện có bị lại hay không thì cũng tùy cơ địa của mỗi nhứ như ông chú tôi tiếc tiền ra một phòng khám lang nào đó để cắt trĩ, kết quả là bị hoại tử ra phía sau khiến nửa năm nay ông vẫn phải ngồi bệt.
Hi vọng những trải nghiệm của một con bệnh như tôi phần nào giúp được mọi người hình dung ra quá trình cắt trĩ bằng phương pháp không bảo tồn Ferguson là như thế nào. Chúc mọi người sớm cắt thành công căn bệnh này.
Chú ý: Thông tin trong bài chỉ mang tính tham khảo, người đọc cần cân nhắc trước khi áp dụng.