Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy dùng như thế nào là hợp lý?
Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy được sử dụng rộng rãi bởi các bệnh nhân mất ngủ vì tính hiệu quả của nó. Vậy sử dụng thuốc như thế nào là hợp lý? Để hiểu rõ về cách sử dụng, chúng ta cần hiểu bản chất bình thường của giấc ngủ, tại sao chúng ta bị mất ngủ, và tác dụng dược lý của Bonihappy là dựa vào đâu mà hiệu quả
Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy dùng như thế nào là hợp lý?
. Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu những điều này qua bài viết sau.
Chu kỳ giấc ngủ bình thường
Chu kỳ giấc ngủ là một dao động giữa các giai đoạn sóng chậm và sóng REM của giấc ngủ. Đôi khi nó được gọi là chu kỳ giấc ngủ siêu âm, chu kỳ giấc ngủ- mơ hay chu kỳ REM-NREM, để phân biệt với chu kỳ sinh học giữa giấc ngủ và sự thức giấc. Ở người chu kỳ này kéo dài từ 1 giờ 2 giờ.
Đặc điểm của chu kỳ giấc ngủ
Điện não đồ cho thấy các giai đoạn của của chu kỳ giấc ngủ nhờ vào sự phân biệt rõ rệt trong sóng não biểu hiện trong giấc ngủ REM và không phải REM. Hoạt động sóng delta, tương quan với giấc ngủ sóng chậm (sâu), đặc biệt cho thấy các dao động đều đặn trong suốt giấc ngủ đêm ngon. Sự tiết ra các loại hormone khác nhau, bao gồm renin, hormone tăng trưởng và prolactin, có mối tương quan thuận chiều với hoạt động của sóng delta, trong khi bài tiết hormone kích thích tuyến giáp lại tương quan nghịch chiều. Biến thiên nhịp tim, được ghi nhận là tăng trong giấc ngủ REM, có thể dự đoán cũng tương quan nghịch với dao động sóng delta trong chu kỳ 90 phút.
Để xác định giai đoạn ngủ của đối tượng đang ngủ là gì, điện não đồ được kết hợp với các thiết bị khác được sử dụng để phân biệt. EMG (điện cơ) là một phương pháp trọng yếu để phân biệt giữa các giai đoạn giấc ngủ: ví dụ, nhìn chung, sự giảm trương lực cơ là đặc trưng của sự chuyển giao từ trạng thái thức sang ngủ và trong khi ngủ REM có trạng thái cơ mất trương lực cơ (atonia), cơ hoàn toàn nghỉ, dẫn đến không có tín hiệu trong điện cơ.
EOG (điện nhãn đồ), thước đo chuyển động của mắt, là phương pháp thứ ba được sử dụng trong phép đo cấu trúc của giấc ngủ ; ví dụ, giấc ngủ REM, như tên gọi, được đặc trưng bởi cử động mắt lặp đi lặp lại, có thể nhìn thấy nhờ điện nhãn đồ.
Hơn nữa, các phương pháp dựa trên các thông số đo nhịp tim cũng có hiệu quả trong phân tích cấu trúc giấc ngủ, nếu chúng có liên quan đến các phép đo đã nói ở trên (như điện não đồ, điện não đồ và điện cơ).
Các chức năng cân bằng nội môi, đặc biệt là điều hòa nhiệt độ, xảy ra bình thường trong giấc ngủ không phải REM, nhưng không trong giấc ngủ REM. Do đó, trong giấc ngủ REM, nhiệt độ cơ thể có xu hướng giảm dần khỏi mức trung bình của nó và trong khi ngủ không phải là REM, nhiệt độ cơ thể trở lại bình thường. Sự xen kẽ giữa các giai đoạn giữa REM và không phải REM giúp duy trì nhiệt độ cơ thể trong một khoảng thay đổi sinh lý chịu đựng được.
Ở người, quá trình chuyển đổi giữa giấc ngủ không phải REM và REM xảy ra đột ngột; ở những loài động vật khác, ít đột ngột hơn.
Các nhà nghiên cứu đã đề xuất các mô hình khác nhau để làm sáng tỏ nhịp điệu phức tạp của các quá trình điện hóa dẫn đến chuyển đổi thường xuyên giữa giấc ngủ REM và giấc ngủ không phải REM. Hợp chất acid amin đơn hoạt động trong giấc ngủ không phải, trong khi acetylcholine hoạt động mạnh hơn trong thời gian của giấc ngủ REM. Mô hình tương tác qua lại đã đề xuất một sự cho và nhận theo chu kỳ giữa hai hệ thống này. Các lý thuyết hiện đại hơn như mô hình "flip-flop" được đề xuất vào những năm 2000 bao gồm vai trò điều tiết của chất dẫn truyền thần kinh ức chế axit gamma-aminobutyric (gaba).
Một đêm ngủ có mấy chu kỳ giấc ngủ?
Một giấc ngủ 7 giờ 8 giờ có lẽ bao gồm năm chu kỳ, hai chu kỳ giữa có xu hướng dài hơn. REM chiếm nhiều chu kỳ hơn khi màn đêm buông xuống
Bản chất sinh học trong bệnh mất ngủ
Trong lịch sử, mất ngủ đã được chia thành hai loại khác nhau: nguyên phát và thứ phát. Nếu chứng mất ngủ có thể bắt nguồn từ một tình trạng hoặc bệnh khác dẫn đến rối loạn giấc ngủ là một triệu chứng hoặc tác dụng phụ, thì nó được gọi là mất ngủ thứ phát. Mất ngủ tiên phát xảy ra khi không có nguyên nhân rõ ràng hoặc rõ ràng.
Định nghĩa này đã thay đổi sau khi sửa đổi năm 2015 thành cẩm nang chẩn đoán và thống kê rối loạn tâm thần (dsm-5). Vào thời điểm đó, các thuật ngữ “nguyên phát” và “thứ phát” đã bị loại bỏ để ủng hộ một thuật ngữ “mất ngủ”. Các nhà biên tập của dsm cho rằng thuật ngữ đơn lẻ “mất ngủ” như vậy sẽ giúp nhấn mạnh tầm quan trọng trong việc tìm cách điều trị chứng mất ngủ, mặc kệ các triệu chứng xuất hiện độc lập hay xảy ra do các yếu tố khác. Chẩn đoán mất ngủ mãn tính cũng đã được thay đổi trong phiên bản 2015. Hiện nay, mất ngủ được coi là mãn tính bởi một số người khi tình trạng mất ngủ kéo dài từ ba tháng trở lên. Trước đó chẩn đoán này là một tháng.
Tuy nhiên, thuật ngữ ’chính và mất ngủ thứ cấp vẫn được sử dụng rộng rãi và những người không đi khám bác sĩ kể từ năm 2015 vẫn có thể được chẩn đoán mất ngủ tiên phát hoặc thứ phát.
Nếu khả năng vào giấc ngủ và ngủ là sản phẩm của cuộc đấu tranh giữa sự kích thích thức và buồn ngủ, có lẽ vấn đề với một số người mất ngủ không phải là buồn ngủ không đủ, mà là có quá nhiều kích thích thức. Có bằng chứng khoa học cho ý kiến này, mặc dù nó vẫn chưa rõ ràng. Các nghiên cứu về não của những người bị trầm cảm cho thấy họ không thay đổi theo xu hướng đi xuống (nghĩa là giảm sự kích thích thức, tăng sự buồn ngủ) trong khi ngủ như những người khỏe không bị mất ngủ (được đo bằng cách sử dụng glucose ở thùy trán).
Nó có nghĩa là gì khi một người có sự tăng kích thích thức, ở cấp độ sinh hóa? Nồng độ glucose ở thùy trán có thể là một phần của nó và hệ thống hormone cũng là một phần của hệ thống này. Trục hạ đồi-tuyến yên- tuyến thượng thận-tuyến sinh dục (hpa) đề cập đến một tương tác phức tạp giữa tuyến thượng thận, tuyến yên và vùng dưới đồi. Nó cũng liên quan đến hội chứng chuyển hóa.
Mức độ hormones stress- hormone của quá trình kích thích thức (như yếu tố giải phóng cortisol và cortisol) cũng tăng ở nhiều người mất ngủ (có thể là nguyên nhân hoặc ảnh hưởng của chứng mất ngủ) và tỷ lệ trao đổi chất tổng thể cao hơn ngay cả vào ban ngày ở những người bị mất ngủ.
Nghiên cứu tập trung vào sinh lý bệnh của chứng mất ngủ gây ra nhiều thay đổi trong suy nghĩ về chứng mất ngủ. Bệnh nhân bị mất ngủ mãn tính hiện được coi là trong tình trạng kích thích thức tăng, xảy ra trong suốt cả ngày. Ngoài việc mất ngủ, họ có thể lo lắng. Họ tỉnh táo hơn những người ngủ ngon và có nồng độ hormone căng thẳng cortisol cao hơn. Nồng độ hormone vỏ thượng thận cũng cao hơn bình thường, đặc biệt là vào buổi tối và nửa đầu của đêm.
Trong một nghiên cứu, sự chuyển hóa ở não của bệnh nhân mất ngủ và người khỏe mạnh không mất ngủ đã được đánh giá bằng cách sử dụng một loại chụp cắt lớp phát xạ (chụp pet) trong cả khi thức và giấc ngủ không phải REM. Các nhà nghiên cứu quan sát hoạt động trao đổi chất tăng lên ở thùy trán của bệnh nhân mất ngủ khi họ còn thức. Trong suốt giấc ngủ không phải REM họ có tình trạng tăng hoạt động trao đổi chất toàn bộ của não. Các nhà nghiên cứu cũng lưu ý rằng hoạt động trao đổi chất tăng lên ở não giữa và tiểu não của bệnh nhân mất ngủ trong khi ngủ.
Có bằng chứng cho thấy có một cơ sở sinh lý cho sự tăng kích thích thức. Một số chỉ số có thể đo lường mức độ kích thích thức tăng tìm thấy ở bệnh nhân mất ngủ bao gồm tăng tốc độ trao đổi chất cơ bản, tốc độ trao đổi chất của hệ thần kinh trung ương và nhiệt độ cơ thể. Nồng độ catecholamine cao - hormone được giải phóng do căng thẳng - có mặt khi có sự tăng hoạt động sóng não được đo bằng điện não đồ. Những người bị mất ngủ có xu hướng tỉnh táo hơn hơn những người không bị mất ngủ. Các nhà sinh lý học cũng cho thấy những người mất ngủ trung bình có hoạt động trao đổi chất cao hơn trong não trong cả khi thức và ngủ. Điều này không có nghĩa là chúng ta không muốn tỉnh táo khi chúng ta thức - thực sự đó là một trong những lợi ích chính của giấc ngủ (bớt tỉnh táo thì mới ngủ được) - nhưng nó cho thấy tình trạng tăng kích thích thức và không có khả năng để tắt nó đi là điều tạo ra chứng mất ngủ.
Các nhà nghiên cứu cố gắng tìm hiểu sinh lý bệnh của giấc ngủ tiếp tục tập trung vào sự tăng kích thích thức. Trong các rối loạn trầm cảm thường gặp, có sự điều hòa bất thường của yếu tố giải phóng corticotropin crf. Thay đổi điều hòa của crf, rối loạn tăng kích thích thức và rối loạn buồn ngủ xảy ra cả ở bệnh nhân mất ngủ và bệnh nhân trầm cảm. Nồng độ cortisol cao tương quan với bị thức vào ban đêm.
Suy nghĩ hiện tại về nguyên nhân chính của siêu kích thích ở người mất ngủ tập trung vào rối loạn chức năng thần kinh nội tiết, bao gồm cả hoạt động crf tăng. Các nhà nghiên cứu đã tìm thấy bằng chứng cho thấy có sự hoạt động quá mức của trục hạ đồi-tuyến yên-thượng thận (hpa). Trục hpa có thể khiến nồng độ crf tăng cao, sau đó khiến tuyến yên tiết ra hormone adreno-corticotropic (acth). Điều này khiến tuyến thượng thận tiết ra quá nhiều cortisol. Tăng nồng độ cortisol và acth đã được tìm thấy ở những bệnh nhân mất ngủ mãn tính. Dường như có một mối tương quan mạnh mẽ giữa nồng độ cortisol cao và sự gián đoạn giấc ngủ. Một số nhà nghiên cứu nghĩ rằng các phản ứng hóa học trong não liên quan đến việc truy cập hpa cũng gây ra sự giải phóng norepinephrine, cũng có thể làm gián đoạn giấc ngủ.
Các nhà nghiên cứu khác đã phát hiện ra rằng những bệnh nhân mắc chứng mất ngủ mãn tính có nồng độ melatonin về đêm thấp hơn. Melatonin, một loại hormone được sản xuất trong tuyến tùng, là một phần của sự điều hòa nhịp sinh học. Khi nồng độ melatonin tăng, buồn ngủ xảy ra. Không chỉ những bệnh nhân bị mất ngủ có mức độ melatonin thấp hơn, mức độ bị xáo trộn càng nhiều thì bệnh nhân càng khó ngủ.
Nghiên cứu đang được tiến hành trong vấn đề sinh hóa này. Các thử nghiệm lâm sàng đã được đề xuất để điều tra xem liệu một tác nhân antiglucocorticoid (chất kháng tiền chất tạo ra cortisol) có thể chống lại sự gia tăng cortisol hay không, và có ích trong điều trị chứng mất ngủ hay không. Các nhà nghiên cứu khác nghĩ rằng đó là crh và hoạt động của nó trong não cần phải bị triệt tiêu.
Đã có nhiều bằng chứng nghiên cứu khác về mối quan hệ giữa vài giờ đầu tiên của giấc ngủ và sự tiết hormone tăng trưởng (gh), hiện diện ở người bình thường của cả hai giới từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành. Ở người trưởng thành, nhịp sinh sản gh tiết ra nhiều nhất xảy ra ngay sau khi bắt đầu giấc ngủ kết hợp với giai đoạn đầu của giấc ngủ sóng chậm.
Thành phần của thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy
L-arginine, chiết xuất shilajit moomiyo, chiết xuất dodder seed, a-glyceryl phosphoryl choline, chiết xuất rau diếp khô, l-glutamic acid, gaba, oxit kẽm, magnesium oxit, vitamin b6.
Cơ chế dược lý tác dụng của thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy
Dựa vào sinh lý giấc ngủ và sinh lý bệnh của bệnh mất ngủ, có nhiều phương pháp tiếp cận điều trị bệnh mất ngủ. Trong đó, cơ chế tác động của Bonihappy là dựa vào sinh lý giấc ngủ. Rằng thành phần thuốc giúp kích thích sự phóng thích của hormone tăng trưởng, kết quả là giúp bệnh nhân dễ vào giấc ngủ và giảm tình trạng bị thức giấc ban đêm.
Bonihappy chứa các thành phần kích thích sự phóng thích của hormone tăng trưởng, dựa vào sinh lý giấc ngủ và sinh lý bệnh xảy
Nhiều nghiên cứu đã chứng minh tác dụng kích thích sự tăng tiết của hormone tăng trưởng của arginine bằng cách ức chế sự tiết chế của somatostatin.
Các thành phần của Bonihappy cũng có cơ chế tác động tương tự arginine.
Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy có gây nghiện không?
Bonihappy không khiến cơ thể bị phụ thuộc thuốc nếu ngưng sử dụng, nên bonihappy không gây nghiện.
Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy dùng như thế nào là hợp lý
Dựa vào nghiên cứu lâm sàng về sử dụng hormone tăng trưởng trong điều trị mất ngủ, các nhà khoa học thấy rằng liều lượng như sau là phù hợp với bệnh nhân mất ngủ:
- Đàn ông dưới 45 tuổi: 0.2mg mỗi ngày, liều tối đa là 0.6mg một ngày
- Đàn ông trên 45 tuổi: 0.1mg mỗi ngày, liều tối đa là 0.4mg một ngày
- Phụ nữ dưới 45 tuổi: 0.3mg mỗi ngày, liều tối đa là 0.7mg một ngày
- Phụ nữ trên 45 tuổi: 0.3 mg mỗi ngày, liều tối đa là 0.6mg một ngày
Dựa vào hàm lượng các hoạt chất của thuốc Bonihappy, chúng ta có thể thấy rằng, việc sử dụng 1 viên mỗi ngày sau bữa tối là đã có tác dụng điều trị. Tuy nhiên, người bệnh mất ngủ có thể sử dụng liều 4 viên một ngày tùy theo đáp ứng mỗi người (và không dùng hơn 4 viên một ngày theo khuyến cáo về liều tối đa để bảo đảm an toàn).
Tuy Bonihappy được gọi là thuốc chữa bệnh mất ngủ, nhưng nó vẫn được xếp loại dược phẩm là thực phẩm chức năng, nên không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh.
Thuốc chữa bệnh mất ngủ Bonihappy là loại thực phẩm chức năng hiệu quả tốt đối với bệnh mất ngủ. Việc sử dụng 1 viên mỗi ngày là đủ, tuy nhiên, nếu chưa thấy hiệu quả với mình, bạn có thể sử dụng tối đa 4 viên một ngày. Nó an toàn và không gây nghiên nên bệnh nhân sau khi hết bệnh có thể ngưng sử dụng mà không phải lo lắng về tác dụng phụ.
Xem thêm:
- Bệnh mất ngủ kinh niên là gì?
- Hà thủ ô chữa bệnh gì?
- Cách chữa bệnh mất ngủ vào ban đêm