Hành trình cắt trĩ bằng phương pháp không bảo tồn Milligan Morgan

Khi nghe mọi người trong nhà nói nhiều về bệnh trĩ, tôi cũng không quan tâm cho lắm. Trước đây dù mẹ tôi có mắc bệnh này nhưng tôi chỉ nghĩ có lẽ do đặc thù công việc ngồi nhiều mà mẹ bị thôi chứ chẳng hề biết rằng, trĩ cũng là bệnh có thể di truyền.

Hành trình cắt trĩ bằng phương pháp không bảo tồn Milligan Morgan Hành trình cắt trĩ bằng phương pháp không bảo tồn Milligan Morgan

Chủ quan với những triệu chứng đầu của trĩ

Năm nay tôi 28 tuổi và bệnh trĩ đang là nỗi ám ảnh kinh khủng nhất đối với tôi trong thời gian qua.

Bệnh trĩ của tôi là do bị di truyền từ nhỏ và do không có ý thức về trĩ là gì nên tôi chẳng bao giờ để ý, dù sao cũng không thấy đau hay khác lạ gì. Nhưng khi lớn rồi, bệnh mới có dấu hiệu cụ thể hơn. Ban đầu em thấy chảy máu rồi dần dần có lòi trĩ ở hậu môn. Lúc này thì phải nói là nó ám ảnh kinh khủng, tuy không đau nhưng nó cứ trì nên cực kỳ khó chịu.

Một thời gian sau đó hiện tượng ra máu của tôi bắt đầu không kiểm soát được. Cứ ngồi là ra máu mà không hề có cảm giác, khi đứng lên mới thấy ghế và quần ướt đầy máu. Sợ quá nên tôi đi khám và bác sĩ bảo tôi đã mắc trĩ đến độ 3 và phải mổ. Nhưng chỉ nghe thấy từ mổ thôi tôi đã nổi hết da gà lên rồi nên thôi lắc đầu từ chối, đành cố chịu vậy.

Những ngày đau đớn vì bệnh trĩ


Sau 2 năm kể từ ngày từ chối phẫu thuật, bệnh trĩ của tôi chuyển biến thật sự khó lường. Từ một cục thịt nhỏ ban đầu đã biến thành 2 cục to tướng, nặng và đau hơn khiến tôi có cảm giác như lúc nào cũng đeo trái banh trước hậu môn vậy. Việc đi lại thì cực kỳ khó khăn, chỉ cần đi bộ 2 – 3 phút là mồ côi nhễ nhại, không đi được tiếp nữa.

Căn bệnh này khiến tôi mất ăn mất ngủ, có lúc nằm mơ còn mơ thấy mình được khỏi bệnh. Tôi đã lân la đi hỏi các diễn đàn rồi được mọi người mách cho tìm đến các bài thuốc nam hay. Thấy có bài viết về bài thuốc của bà YY nào đó hiệu nghiệm lắm, dù bị nặng thế nào cũng khỏi được. Tôi cũng liều mua thử một liệu trình hết hơn 3 triệu vừa uống vừa ngâm, nhưng mãi trĩ thì chả khỏi mà người cứ thấy nóng ran, khát nước kinh khủng. Sau mới biết mình vớ phải lang băm, tự rước họa vào thân.

Nỗi khổ của tôi là trong khi điều trị trĩ thì lại phát hiện thêm bị viêm amidan. Tiếp tục là một căn bệnh phải mổ, không thể tránh được. Nhưng cũng nhờ lần mổ amidan này mà tôi có kinh nghiệm mổ để đi đến quyết định đến bệnh viện để mổ trĩ luôn.

Quyết định cắt trĩ bằng phương pháp Milligan Morgan

Trước khi đi cắt trĩ thì em cũng có tìm hiểu về các phương pháp kĩ lắm. Thấy dân tình đồn rằng có mổ Longo mau lành mà lại ít đau. Nhưng đi khám thì bác sĩ bảo tôi bị thể hỗn hợp nên không chọn phương pháp này được và nên cắt trĩ bằng phương pháp không bảo tồn Milligan Morgan. Lúc đấy tôi cũng chỉ biết than trời vì đã sợ đau rồi còn phải gặp cái eo nữa. Nghe mọi người khuyên là dùng cách này thì sẽ không bị tái phát nên tôi cũng yên tâm hơn.

Lúc đó, tôi nhớ mình phải làm các xét nghiệm, nội soi hết tổng chi phí gần 3 triệu. Trước khi nội soi thì bác sĩ cho tôi bơm một loại gel vào hậu môn để kích thích đi vệ sinh. Loại thuốc này tôi thấy rất hay, chỉ tầm khoảng 3 phút là liền bị tào tháo đuổi luôn, được cái đi vệ sinh một lần là thấy khỏe luôn. Sau khi nội soi, xét nghiệm các kiểu xong thì tôi nhập viện, chuẩn bị cho hôm sau mổ.

Ngày tiến hành cắt trĩ theo phương pháp Milligan Morgan


Sáng ngày tiến hành ca mổ thì tôi lại được y tá cho dùng thuốc sổ một lần nữa. Sau các khâu chuẩn bị từ 6h sáng đến 11h trưa thì tôi mới được vào phòng mổ. Lúc đấy tôi không có ảm giác gì đặc biệt hơn ngoài: sợ đau, nhất là lúc tiêm thuốc gây tê hay gây mê gì đó vào tủy thì đau không tả nổi. Nằm trên bàn mổ lạnh ngắt khoảng được 20 phút thì bác sĩ bảo xong rồi, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Thế là xong rồi, tôi sắp thoát khỏi căn bệnh đáng ghét này rồi, chỉ còn chịu đau một thời gian nữa thôi.

Sau đó tôi được đưa ra phòng hồi sức và nằm đó 5 tiếng. Lúc này tôi không ngủ được như khi gây mê nhưng có cảm giác choáng váng, buồn nôn rất khó chịu. Thật sự nghĩ lại thấy khốn khổ lắm. Bác sĩ bảo do tôi dùng thuốc có kim loại kẽm nên mới có dấu hiệu buồn nôn như vậy chứ không sao cả. Vài giờ sau thì tôi có thể cử dộng lại bình thường, chỉ có hậu môn là ị băng bó thành một cục nhưng may mà không cảm thấy đau.

Nằm ở phòng hồi sức đến khi khỏe thì tôi được đẩy về phòng bệnh. Ngay sau ca mổ thì có thể ăn nên tôi cứ phơn phởn ăn rồi truyền thuốc giảm đau, lúc đó vẫn thấy người tỉnh lắm. Nhưng cơn đau trong truyền thuyết trong câu chuyện của mọi người thì có lẽ ngay đêm hôm đó tôi đã bắt đầu “được” trải nghiệm.

Ôi, cơn đau đêm đầu tiên mọi người đừng tưởng chỉ đơn giản là mất ngủ mà còn phải nói là như cắt da cắt thịt vậy, đau đến tận tim luôn. Bụng tôi bị đau lúc 3h sáng nên không gọi được bác sĩ trực, tôi chỉ liều bảo người nhà giựt cái băng ở hậu môn ra. Kết quả là máu cứ chảy còn tôi thì nằm khóc luôn đến sáng.

Sáng sơm hôm sau, y tá giúp tôi vệ sinh và cho thuốc giảm đau. Vừa thuốc truyền và thuốc uống nên cơn đau cũng giảm đi nhiều. Ngày hôm sau tôi có thể đi lại nhẹ nhàng nhưng cái dáng đi thì chẳng khác gì người vừa mới sinh xong. Sang ngày thứ 3 thì tôi được xuất viện về nhà.

Kinh nghiệm “an dưỡng” sau khi cắt trĩ

Về nhà, tôi chịu khó ngâm nước muối, ăn uống điều độ theo chỉ dẫn của bác sĩ và đều đặn dùng thuốc. Thời gian đầu tôi coi thuốc giảm đau như bạn thân chí cốt. Cứ cách 3 giờ là lại nốc thuốc như con nghiện vì nếu không thì đau không chịu được. Sau 1, 2 ngày ở nhà thì tôi có thể ngủ ngon hơn rồi. Nhưng trong 7 ngày đầu thì việc ngồi hay đi lại vẫn còn nhiều bất tiện.

May mà tôi được cái sau khi mổ không bị tiểu bí. Nhưng đi đại tiện thì cứ đều đặn tập đi cho thành thói quen. Tuy sau mổ thì cảm gác lúc đi WC đau lắm, lại có lẫn máu nhưng không sao đâu vì đi quen thì sau sẽ không bị hẹp hậu môn. Tôi cứ đi và kèm theo xoa bụng, đi xong thì dùng nước muối ấm để ngâm.

Cố gắng làm vệ sinh đều đặn hằng ngày cho thật sạch thì sau 7 ngày là tôi thấy đỡ hẳn. Tuần thứ 2 là tôi có thể đi làm và vết mổ bắt đầu lành sau 3 tuần. Sau 2 tháng thì vết thương lành hẳn và bạn sẽ cảm thấy thật sung sướng khi không còn bị hành hạ nữa.

Vậy nên, nếu có ai đang bị trĩ hành hạ như tôi trước đây thì nên đi mổ cho nhanh khỏe chứ đừng dựa mấy ông thầy lang không rõ lai lịch, rồi lại chịu cảnh tiền mất tật mang. Dù cắt trĩ bằng phương pháp nào cũng sẽ đau nhưng thà đau 1 lần còn hơn đau nhiều lần. Phương pháp Milligan Morgan sẽ không gây ra hiện tượng tái phát nữa.

Chú ý: Thông tin trong bài ch mang tính tham kho, người đc cn cân nhc trước khi áp dng.