Câu chuyện chữa ung thư đại tràng di căn của cựu binh

Ung thư đại tràng là bệnh rất nguy hiểm và khó phát hiện. Những biểu hiện bệnh của ung thư đại tràng thường bị bỏ qua. Ổ ung thư cũng dễ dàng di căn sang các bộ phận khác.

Câu chuyện chữa ung thư đại tràng di căn của cựu binh Câu chuyện chữa ung thư đại tràng di căn của cựu binh

Nếu không thường xuyên đi khám định kỳ thì người ta chỉ phát hiện khi đã giai đoạn cuối, mà chữa ung thư đại tràng di căn là một việc vô cùng cực khổ. Hy vọng sống mỏng như chỉ mành.

Nhầm tưởng và bỏ qua biểu hiện phát bệnh

Tôi vốn là bộ đội, do bị thương trong chiến tranh nên không tiếp tục phục vụ trong quân. Sau khi rời quân ngũ tôi được đơn vị cũ giới thiệu đi học thêm và về làm kế toán cho một công ty vốn nhà nước. Năm 2013, tức năm 53 tuổi tôi xin về hưu sớm vì sức khoẻ không còn được tốt và có kế hoạch đi tìm hài cốt của một số đồng đội. Cùng với sáu đồng đội cũ chúng tôi lên đường đi Lai Châu, nơi mà ngày xưa đơn vị đóng quân, sau đó di chuyển lên chiến trường Vị Xuyên ở Hà Giang. Trong chuyến đi dài tám tháng trời ấy tôi đã phát bệnh lần đầu tiên.

Giờ nghĩ lại nếu lúc ấy đau ốm tôi đi khám thì quá trình chữa ung thư đại tràng của tôi chắc sẽ đơn giản hơn. Thời điểm đó, tôi thường xuyên rối loạn tiêu hoá, liên tục sốt về chiều và người mệt mỏi. Khi ấy anh em tôi thường xuyên ra vào rừng, men theo biên giới nơi chiến trường cũ nên tôi tưởng biểu hiện bệnh của mình là do sức khoẻ yếu nên không chịu nổi núi rừng giày vò. Khi quay trở về Hà Nội tôi vẫn sống và sinh hoạt bình thường, những biểu hiện sốt và tiêu chảy không còn. Ba tháng sau thì tôi phát bệnh nặng hơn, vợ tôi đưa đi khám ở bệnh viên quân y 108. Sau khi khám xét nhiều lần, làm đủ mọi xét nghiệm chuẩn đoán thì các bác sĩ phát hiện tôi bị ung thư rất nặng.

Cuộc chiến đấu chống ung thư đại tràng đầy sóng gió


Lúc ấy có kết quả chính xác bác sĩ gặp riêng tôi làm công tác tư tưởng. Chú ấy bảo “bác bị ung thư bây giờ tế bào đã di căn gần khắp ổ bụng, vì phát hiện muộn quá nên không còn có cách nào chữa khỏi được nữa. Bệnh viện chỉ cố hết sức để loại bỏ tế bào ung thư và giảm đau đớn cho bác thôi”. Nghe chú bác sĩ giải thích rồi lại động viên, tôi rối rắm lắm, tôi hiểu là lần này thì mình sắp chết thật chứ chẳng đùa. Nhưng tính ham sống ai mà chả có, tôi biết chữa ung thư đại tràng là đau đớn khổ sở, nhưng có hy vọng còn hơn không.

Sau khi khám xét chụp chiếu lại, bác sĩ xác định phần đại tràng của tôi có vô số khối u lớn nhỏ, phá hỏng cả đoạn ruột dài tới 72mm. Gan phải có ba khối u di căn lớn từ 5 đến 11mm, phổi cũng có u nhỏ 3mm. Bác sĩ khẳng định giờ cách điều trị ung thư đại tràng tốt nhất trong trường hợp của tôi là phẫu thuật. Đề nghị tôi mổ cắt u và loại bỏ hẳn phần ruột hỏng. Sau khi ký tên vào giấy mổ tôi được điều trị bằng thuốc ba tuần để ổn định sức khoẻ. Bạn bè đồng đội nghe tin rối rít đến thăm, các anh em đều động viên cố mà điều trị bệnh, có khó khăn tiền nong thì báo các anh giúp. Thủ trưởng cũ còn vỗ vai bảo cố mà sống để cùng đơn vị đi tìm lại đồng đội, cho chúng nó về quê nhập thổ vi an. Tôi lên bàn mổ trong tình cảm thương mến của đông người và cố gắng trấn an mình, cố gắng hy vọng rằng bệnh sẽ khỏi.

Tôi bị cắt hẳn đoạn ruột hỏng, cắt bỏ 1/3 lá gan phải, còn khối u ở phổi thì áp dụng phương pháp điều trị khác. Sau mổ tôi điều dưỡng khoảng hơn một tháng thì lại tiếp tục xử lý cục u phổi bằng cách tiêm thẳng rượu vào cho nó diệt khối u. Thời gian chữa ung thư đại tràng này tôi gầy lắm, trước đấy đã gầy mà nay còn sút đi mười mấy cân. Trước mổ thì đau bệnh, sau mổ thì đau vết cắt, tôi không ngủ cũng không ăn được. Tôi còn có 36 kg, người mỏng như tàu lá héo, cứ tưởng tượng như gió thổi là bay mất. Ba tháng nằm viện liên tục tôi mới được về nhà, nhưng cứ mỗi tuần đều phải tái khám.

Khi tái khám liên tục bốn hay năm tháng thì chú bác sĩ bảo bệnh của tôi có nguy cơ tái phát, yêu cầu tôi tiếp tục nhập viện. Khối u ở gan đã bị cắt đi nhưng các tế bào ung thư lại tiếp tục phát triển vậy nên tôi chuyển từ chữa ung thư đại tràng sang chữa ung thư gan. Lần này họ buộc phải cấy ghép gan để thay thế hoàn toàn lá gan chứa tế bào ung thư di căn của tôi. Chỉ trong nửa năm tôi đã thực hiện hai lần đại phẫu thuật, nhưng may mắn là nó đã thành công. Sức khoẻ của tôi hồi phục sau mổ lần hai tốt hơn lần một. Ăn uống được, bớt mệt nhọc, không còn bất cứ triệu chứng đau đớn nào và tôi tăng cân trở lại ở tháng thứ ba sau khi mổ lần hai.

Bác sĩ vẫn yêu cầu tôi uống thuốc phòng ung thư đều đặn và phải đi khám hai tháng một lần. Chú ấy cũng bảo bệnh của tôi không khỏi hẳn mà chỉ là được ức chế, trong khoảng năm năm sẽ tiếp tục tái phát, tôi càng cẩn thận thì thời gian tái phát càng lâu. Đối với tôi năm năm là đã đủ để thoả mãn, tôi cũng đã đủ thời gian để làm hết mọi điều mà mình muốn. Hơn nữa biết đâu trời thương tôi lại vượt qua được năm năm và sống thọ thì sao?

Chú ý: Thông tin trong bài ch mang tính tham kho, người đc cn cân nhc trước khi áp dng.