Ung thư thanh quản và hành trình tìm lại giọng nói - Kỳ 3: Luyện nói
Sau khi uống 13 tháng thuốc của Bệnh viện hy vọng mới, bác tôi được các bác sĩ điều trị giới thiệu tới lớp học luyện nói trở lại cho những bệnh nhân phẫu thuật thanh quản của bệnh viện. Bác tôi đã phải đổ nhiều giọt mồ hôi và những đêm thức trắng với bao trăn trở, suy nghĩ trong hành trình tìm lại giọng nói này.
Ung thư thanh quản và hành trình tìm lại giọng nói - Kỳ 3: Luyện nói
Sau khi uống 13 thang thuốc của Bệnh viện Hy vọng Mới, bác tôi được các bác sĩ điều trị giới thiệu tới lớp học luyện nói trở lại cho những bệnh nhân phẫu thuật thanh quản của bệnh viện. Bác tôi đã phải đổ nhiều giọt mồ hôi và những đêm thức trắng với bao trăn trở, suy nghĩ trong hành trình tìm lại giọng nói này.
Đến với lớp học luyện nói dành cho những bệnh nhân phẫu thuật cắt thanh quản của Bệnh viện Tai Mũi Họng Trung Ương
Sau khi uống 13 tháng thuốc của Bệnh viện Hy vọng Mới, bác tôi được các bác sĩ điều trị giới thiệu tới lớp học luyện nói trở lại cho những bệnh nhân phẫu thuật thanh quản của bệnh viện. khỏi phải nói, bác tôi vui đến thế nào, cứ ngỡ từ nay không bao giờ có thể nói trở lại được nữa, mà giờ như có hy vọng mới mở ra trước mắt, bác vui lắm và quyết tâm luyện tập thật chăm chỉ.
Những viên gạch đầu tiên: Bi bô từng chữ cái
Thế là, bác lại lên Hà Nội thuê nhà trọ gần bệnh viện, và hàng ngày đều đặn tới Câu lạc bộ sinh hoạt cùng những người có hoàn cảnh như mình. Cuối cùng, sau bao ngày vất vả gian nan học cách lấy hơi từ dạ dày, sau hơn 2 tuần bác đã phát âm được những chữ cái đầu tiên. Ai cũng nói quá trình này là vô cùng khó khăn, trong lớp luyện nói cũng không ít người đã bỏ cuộc, có khi cả trăm người mà chỉ có vài ba người luyện tập kiên trì và nói trở lại được. Vậy nên, ngày mà ba tôi nghe được chữ “a”, “ê” từ bác, ba đã khóc, khóc vì vui mừng, vì đó là thành quả của mồ hôi và nước mắt mà bác tôi đã gặt hái được sau cả một quãng thời gian dài...
Bác cứ miệt mài học như vậy, từng chữ, từng chữ, tiếp tục tới “b”, “c”, “g”, “h”. “i”, “k”,... và cuối cùng là cả bảng chữ cái...
Đến những từ đơn, từ ghép và cả câu hoàn chỉnh...
Dần dần, 3 tháng sau bác đã ghép được những từ đơn đầu tiên, sau đó là từ ghép, và cứ miệt mài, bền bỉ như vậy, “có công mài sắt, có ngày nên kim”, cuối cùng bác cũng có thể nói từng câu, dù còn nhiều ngập ngừng, ngắt quãng và ngượng ngịu.
Tôi biết, bác đã phải đổ nhiều giọt mồ hôi và những đêm thức trắng với bao trăn trở, suy nghĩ trong hành trình tìm lại giọng nói này, và thành quả của nó, thật quý giá và đáng trân trọng...Cuộc sống dần trở lại bình thường...
Từ ngày tìm lại giọng nói thành công, bác vui vẻ lắm, ngoài phụ giúp ba tôi kinh doanh cửa hàng đồ điện của gia đình, bác còn xung phong nhiệm vụ kèm cô con gái nhỏ học bài, rồi lái xe đưa con đi chơi, trò chuyện và dạy bảo con gái..., cả nhà tôi, ai ai cũng thấy vui lây niềm vui của bác...
Tôi hy vọng câu chuyện Ung thư thanh quản - hành trình tìm lại giọng nói của bác tôi sẽ là động lực cho những bệnh nhân mắc căn bệnh này. Hãy kiên trì chiến đấu với bệnh tật, vì cuộc sống là một hành trình không ngừng cố gắng...
Chú ý: Thông tin trong bài chỉ mang tính tham khảo, người đọc cần cân nhắc trước khi áp dụng.