Câu chuyện dị ứng vật nuôi chó, mèo bạn cần biết
Dị ứng với các loài động vật có lông khá phổ biến, nhất là đối với những người mắc các chứng dị ứng khác hoặc hen suyễn. Ở Mỹ, cứ 10 người bị dị ứng thì 3 trong đó bị dị ứng với chó mèo. Dị ứng mèo phổ biến hơn dị ứng chó 2 lần. Có tồn tại vật nuôi không gây dị ứng? Những người bị dị ứng chó có thể nhạy cảm với một số giống chó hơn các giống còn lại. Một vài người có thể bị ...
Câu chuyện dị ứng vật nuôi chó, mèo bạn cần biết
Dị ứng với các loài động vật có lông khá phổ biến, nhất là đối với những người mắc các chứng dị ứng khác hoặc hen suyễn. Ở Mỹ, cứ 10 người bị dị ứng thì 3 trong đó bị dị ứng với chó mèo. Dị ứng mèo phổ biến hơn dị ứng chó 2 lần.
Có tồn tại vật nuôi không gây dị ứng?
Những người bị dị ứng chó có thể nhạy cảm với một số giống chó hơn các giống còn lại. Một vài người có thể bị dị ứng với tất cả các giống chó. Có thể nhiều người nghĩ có các giống chó không gây dị ứng, nhưng trên thực tế không tồn tại chó mèo không gây dị ứng.
“Không tồn tại chó mèo không gây dị ứng. Nếu bạn bị dị ứng chó mèo nghĩa là hệ thống miễn dịch của cơ thể bạn phản ứng với các chất đạm có trong nước tiểu, nước dãi và vảy (tế bào da chết) của vật nuôi.”
Nguyên nhân gây ra dị ứng vật nuôi?
Hệ miễn dịch có nhiệm vụ tìm kiếm và loại bỏ các vật chất từ bên ngoài như vi rút hay vi khuẩn. Thông thường phản ứng này giúp chúng ta chống lại các bệnh nguy hiểm. Những người bị dị ứng vật nuôi có hệ miễn dịch quá nhạy cảm. Họ có thể phản ứng với các loại đạm vô hại có trong nước tiểu, nước dãi hay vảy (các tế bào da chết) của vật nuôi. Các triệu chứng sinh ra gọi là dị ứng. Các loại chất gây ra dị ứng gọi là chất gây dị ứng.
Các chất gây dị ứng từ vật nuôi có thể tích tụ trên đồ nội thất và các bề mặt khác. Các chất này không yếu đi trong một thời gian dài. Đôi khi các chất gây dị ứng vẫn giữ mật độ lớn trong vài tháng và bám vào tường, đồ nội thất, quần áo hay các bề mặt khác.
Lông của vật nuôi không phải là chất gây dị ứng. Lông có tích tụ vảy, nước tiểu và nước dãi của vật nuôi. Lông cũng tích tụ cả các chất gây dị ứng khác như bụi bẩn hay phấn hoa.
Các chất gây dị ứng chó mèo có ở khắp mọi nơi. Những chất này thậm chí có trong nhà hoặc những nơi không có vật nuôi. Sở dĩ như vậy là vì quần áo của chúng ta cũng có thể mang theo các chất gây dị ứng. Ngoài ra, những chất này cũng có thể bay vào không khí khi chúng ta vuốt ve hoặc chải lông cho vật nuôi. Các chất gây dị ứng vật nuôi cũng có thể bị khuấy động vào không khí đã có sẵn các chất gây dị ứng khác. Điều này xảy ra khi chúng ta quét nhà, hút bụi hay làm các việc nhà khác. Khi đã bay vào không khí, các hạt này có thể lơ lửng trong thời gian dài.
Các triệu chứng dị ứng vật nuôi?
Các chất gây dị ứng có thể đi vào niêm mạc mũi và mắt. Phản ứng bao gồm sưng tấy, ngứa các niêm mạc, nghẹt mũi và ửng đỏ mắt. Một vết cào hay liếm của thú nuôi có thể làm vùng da bị mẩn đỏ. Việc mắt bị ngứa sau khi chúng ta vuốt ve vật nuôi và đưa tay lên mắt là rất phổ biến.
Nếu lượng chất gây dị ứng ít hay mức độ nhạy cảm thấp thì vài ngày sau khi chúng ta tiếp xúc với vật nuôi các triệu chứng mới xuất hiện.
Có nhiều loại hạt nhỏ tới mức có thể bay vào phổi. Đối với một số người, việc tiếp xúc này có thể gây ra vấn đề nghiêm trọng về hô hấp. Những người rất nhạy cảm có thể bắt đầu ho, thở khò khè và khó thở trong vòng 15 đến 30 phút sau khi hít phải các chất gây dị ứng. Đôi khi những người này cũng bị phát ban dữ dội trên mặt, cổ và vùng ngực trên.
Tiếp xúc với mèo có thể gây ra cơn hen nghiêm trọng cho 3 trong 10 người bị hen suyễn. Dị ứng mèo cũng có thể gây ra hen suyễn mãn tính.
Bác sĩ chuẩn đoán dị ứng vật nuôi thế nào?
Bác sĩ sẽ chuẩn đoán dị ứng vật nuôi thông qua các triệu chứng của bạn, các kiểm tra thể chất, tiền sử bệnh và các kết quả kiểm tra. Có thể bác sĩ sẽ dùng cả biện pháp thử máu và thử da để hỗ trợ việc chuẩn đoán. Việc kiểm tra dị ứng sẽ cho chúng ta biết mình có bị dị ứng mẫn cảm với động vật hay không.
Có một số người không tin mình bị dị ứng với vật nuôi. Có thể bác sĩ sẽ yêu cầu bạn không ở trong nhà có vật nuôi để kiểm tra xem các triệu chứng có mất. Việc đưa chó mèo ra khỏi nhà không có tác dụng vì các chất gây dị ứng vẫn còn lại. Những chất này có thể vẫn gây ra triệu chứng trong thời gian vài tháng sau khi đã đưa vật nuôi đi.
Biện pháp điều trị tốt nhất cho dị ứng vật nuôi?
Biện pháp tốt nhất là tránh tiếp xúc với chó mèo và các khu vực chúng sinh sống. Không cho vật nuôi vào nhà. Nếu có thể, hãy tránh đến chơi những nhà có loại vật nuôi mà bạn dị ứng. Tránh tiếp xúc với chó mèo đủ để bệnh thuyên giảm mà không cần đến thuốc.
Để vật nuôi ở ngoài có thể hiệu quả, nhưng điều này không thể giúp ngôi nhà tránh khỏi các chất gây dị ứng từ vật nuôi. Một lựa chọn khác là bạn có thể nuôi các con vật không có lông như cá, rắn hay rùa.
Dị ứng vật nuôi có thể là một vấn đề xã hội khi mà bạn sẽ không thể đến nhà những người bạn bè hay họ hàng nuôi chó mèo (thậm chí là ngựa hay các loại vật nuôi khác). Đặc biệt là điều này rất phiền toái đối với trẻ em khi chúng không thể tham gia các hoạt động tại nhà của bạn bè. Hãy nói chuyện với bác sĩ về khả năng sử dụng thuốc trước các tiếp xúc xã hội này và các biện pháp cần thiết sau khi tiếp xúc.
Làm thế nào nếu bạn vẫn thích nuôi khi mắc bệnh dị ứng?
Đưa vật nuôi ra khỏi nhà thường là biện pháp điều trị tốt nhất. Tuy nhiên, nếu bạn vẫn muốn nuôi chúng, có vài cách dưới đây có thể giúp bạn giảm tiếp xúc:
- Không cho vật nuôi trong phòng ngủ. 1 phần 3 đến 2 phần 3 thời gian của bạn là ở đây. Luôn đóng cửa phòng ngủ và dọn dẹp phòng ngủ sạch sẽ. Bạn nên xem xét sử dụng máy làm sạch không khí HEPA trong phòng ngủ.
- Các chất gây dị ứng từ vật nuôi rất khó bay. Vì vậy bạn nên loại bỏ các đồ nội thất ưa thích của vật nuôi, thảm trải phòng, lau chùi tường và đồ gỗ. Giữ các bề mặt trong nhà sạch sẽ và gọn gàng. Sàn và tường trống là tốt nhất.
- Nếu bạn vẫn cần dùng thảm, hãy mua loại thảm mỏng và giặt sạch bằng hơi nước thường xuyên. Thậm chí tốt hơn bạn nên dùng loại thảm sofa và giặt bằng nước nóng.
- Đeo khẩu trang khi hút bụi. Máy hút bụi làm khuấy động các chất gây dị ứng bám trong thảm và làm cho tình trạng dị ứng tồi tệ hơn. Nếu có thể hãy dùng các loại máy hút bụi có lọc HEPA.
- Thay quần áo sau khi tiếp xúc thời gian dài với động vật.
- Máy làm ấm không khí cưỡng bức và điều hòa nhiệt độ có thể sẽ làm lan tỏa các chất gây dị ứng đi khắp ngôi nhà. Hãy dùng các loại chất liệu lọc khí dày đặc như vải mỏng để che các lỗ thông khí trong phòng ngủ.
- Bổ sung máy lọc không khí với lõi lọc HEPA vào hệ thống làm ấm và điều hòa nhiệt độ trung tâm có thể giúp loại bỏ các chất gây dị ứng từ vật nuôi trong không khí. Bật máy lọc không khí ít nhất 4 giờ 1 ngày. Một loại máy lọc không khí khác sử dụng lõi lọc tĩnh điện có thể loại bỏ các hạt có kích thước tương đương các chất gây dị ứng động vật khỏi không khí. Tuy nhiên, không loại máy lọc không khí nào có thể loại bỏ các chất gây dị ứng bám trên các bề mặt.
- Tắm cho vật nuôi hàng tuần có thể giảm thiểu các chất gây dị ứng trong không khí. Nhưng khả năng giảm thiểu triệu chứng bệnh của việc này vẫn còn nhiều nghi vấn.
- Nhờ một người không bị dị ứng động vật chải lông cho vật nuôi ở ngoài nhà để loại bỏ các loại vảy đồng thời rửa sạch khay vệ sinh và chuồng.
- Hỏi chuyên gia dị ứng về việc dùng thuốc hoặc liệu pháp miễn dịch.
(Nguồn: AAFA)