Ánh sáng cho bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối

Khi mắc ung thư giai đoạn cuối nghĩa là không còn hy vọng khỏi bệnh. Những gì bác sĩ cố gắng làm cũng chỉ là giảm bớt đau đớn và giúp chúng ta sống lâu thêm. Nhưng không phải ai cũng may mắn như vậy, chỉ có 10% bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối có thể sống sót.

Ánh sáng cho bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối Ánh sáng cho bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối

Tôi có thể là trường hợp may mắn khi được tiếp xúc với kỹ thuật điều trị ung thư gan mới và tạm thời thoát khỏi đôi tay của tử thần.

Là một cán bộ về hưu, tôi có cuộc sống có thể nói là viên mãn so với nhiều người. Con trai con gái đều đã lớn, công việc ổn định, hiện tại con trai đã sinh con, con gái thì cũng chuẩn bị lập gia đình. Sau nửa đời cố gắng tôi có thể gác lại mọi thứ, ở nhà chăm cây và ngậm kẹo đùa cháu. Chỉ cần được tận mắt nhìn con gái lên xe hoa và yên ổn cuộc sống ở nhà chồng là tôi thoả mãn. Nhưng trời có bao giờ chiều lòng người, càng già đi sức khoẻ của tôi càng yếu. Tôi liên tục bị đau bụng, lúc tiêu chảy, khi thì táo bón, rồi kém ăn, đầy hơi. Rồi những cơn đau bụng liên tục và dồn dập tăng lên, tôi buộc phải đi khám tại viện Bạch Mai. Kết quả chuẩn đoán ban đầu cho thấy tôi bị ung thư gan giai đoạn cuối và buộc phải nhập viện điều trị ngay.

Thời gian bắt đầu điều trị với tôi là quá trình ám ảnh dai dẳng. Tôi gầy yếu, sút cân nhanh chóng, một tháng mà sụt tới 4 – 5 kg. Tôi không ăn được vì lo lắng nên các con cũng vất vả theo tôi. Chúng động viên nhiều khiến tôi cũng được an ủi. Ban đầu bệnh viện yêu cầu tôi phải làm nhiều xét nghiệm để dựa vào giải phẫu, phân tích thành phần tế bào ung thư để kiểm tra ổ ung thư gốc là ở đâu, gan hay đại tràng vì bệnh của tôi đã di căn hai ba nơi. Khi có kết quả chính xác là ung thư gan giai đoạn cuối di căn các bác sĩ mới lên phác đồ trị liệu cụ thể.

Vì sức khoẻ tôi rất yếu khó lòng chịu đựng được những điều trị như phẫu thuật hay hoá trị nên các bác sĩ khuyên tôi nên chọn phương pháp điều trị ung thư gan mới xem sao. Tôi phân vân vì chi phí điều trị tắc mạch phóng xạ cao quá, một lần chữa mà tốn hàng mấy trăm triệu. Con trai con dâu tôi bàn nhau vay ngân hàng, nhất quyết phải cho mẹ điều trị bệnh. Con gái tôi cũng quyết định lùi lại ngày cưới, nó trêu đùa tôi “mẹ phải phối hợp mà điều trị bệnh, cho nhanh khỏi, lỡ có rủi ro gì là con không lấy được chồng nữa đâu”.

Mang tâm lý cố gắng điều trị bệnh để còn khoẻ mạnh dự đám cưới con nên tôi cố gắng phối hợp với bác sĩ hết sức. Lần đầu đi chữa bác sĩ gây mê nên cả quá trình điều trị tôi không biết gì. Chỉ nghe con trai giải thích lại là họ bơm trực tiếp phóng xạ vào người mẹ. Những hạt phóng xạ này chặn lại động mạch chủ ở gan, ngăn chặn dinh dưỡng nuôi khối u, từ đó làm khối u yếu đi và chết dần. Áp dụng kỹ thuật chữa ung thư gan giai đoạn cuối này thì tôi không cần phải mổ, cũng không phải chịu những đau đớn quá nhiều. Sau khi điều trị lần một thì bác sĩ theo dõi khoảng một tuần sau đó cho tôi về nghỉ ngơi ở nhà, miễn là cứ mỗi tuần đi tái khám. Thời gian này tôi hay nôn ói và yếu đi nhiều hơn. Người lúc nào cũng có triệu chứng mệt mỏi, bủn rủn chân tay và ăn rất kém. Các con tôi bắt mẹ phải kiêng uống sữa chứ không cho uống sữa thay cơm như người khác. Bọn nó nấu súp, rồi nước cháo, canh đặc, cứ đổi món liên tục để mẹ đỡ chán.


Sau hai tháng từ lần chữa đầu tiên tôi lại tiếp tục lần tắc mạch xạ trị thứ hai. Bác sĩ bảo lần này là cấy hạt phóng xạ siêu nhỏ vào khối u di căn trong đại tràng. Ở lần một họ không dám thực hiện cả hai nơi vì sợ cơ thể tôi không chịu nổi. Tiếp đó quá trình uống thuốc và tái khám lại tiếp tục như lần một. Sau khoảng bốn tháng từ ngày đầu điều trị bệnh, bác sĩ thông báo cho tôi khối u ở gan đã có dấu hiệu co lại, giảm đi tới 4mm, lúc đầu khối u của tôi 37mm bây giờ còn có 33,2mm. Tôi và các con cũng đều mừng vì có cách điều trị này có hiệu quả. Chắc do ảnh hưởng cả tâm lý và bệnh thuyên giảm nên tôi cũng tăng cân lại.

Cả quá trình từ lúc phát hiện bệnh đến khi bác sĩ thông báo có tiến triển tôi sút mất 9kg, nhưng khi tăng lại thì chỉ được tính bằng lạng. Biểu hiện rõ nhất là tay chân tôi bớt run, da dẻ bớt vàng còn nôn mửa thì vẫn thường bị như thế. Sau khoảng bảy tháng từ khi điều trị sức khỏe của tôi phục hồi, các cơn đau ít xuất hiện, tôi vận động đi lại như bình thường, khối u cũng giảm xuống gần một nửa còn 22mm. U di căn ở đại tràng thì co lại từ 7,2 xuống còn 3mm.

Các kiểm tra khác sau khi chữa được 16 tháng cho thấy men gan tôi đã hạ, khối u teo lại và còn ổn định ở mức 14,3mm. Tới thời điểm này bệnh của tôi coi như đã được kiểm soát hoàn toàn. Nhờ có phương pháp tắc mạnh xạ trị mà tôi đã kiểm soát được bệnh, thoát khỏi tình trạng chờ chết của người mắc ung thư gan giai đoạn cuối. Tôi bắt đầu quay trở lại với công việc thường ngày, giúp các con chăm sóc nhà cửa, đưa cháu đi học mầm non, lâu lâu chạy sang thăm con gái đang bầu bì. Vui vui vẻ vẻ sống cuộc sống nhàn tản của người già.

Chú ý: Thông tin trong bài ch mang tính tham kho, người đc cn cân nhc trước khi áp dng.